Ngụy Nguyên Đế tên thật là Tào Huán, tên tự là Kinh Minh. Lên kế vị sau khi Tào Mao chết. Ông trị vì được 6 năm, bị Tư Mã Viêm phế truất, sau đó bị bệnh chết, thọ 57 tuổi. Mai táng ở ngoại ô Bất Minh.
Năm sinh, năm mất: 240 – 302
Tào Huán là cháu của Ngụy Vũ Đế, ông ta được phong làm Thường Đạo Hương Công. Sau khi Tư Mã Chiêu giết Tào Mao, ngày Giáp Dần tháng 6 năm 260 đã lập Tào Huán làm hoàng đế và ông ta đổi niên hiệu là “Cảnh Nguyên”.
Bài viết liên quan:
Tuy Tào Huán làm hoàng đế nhưng không hề có chút quyền lực gì, nhất nhất đều nghe lệnh của Tư Mã Chiêu.
Ngày Nhâm Tuất tháng 12 năm 265 Tư Mã Viêm xưng làm hoàng đế (lúc đó Tư Mã Chiêu đã chết), ông ta phế truất Tào Huán và giáng Tào Huán làm Trần Lưu Vương và bị đuổi đến sống ở thành Kim Dung (nay thuộc thành phố Lạc Dương tỉnh Hà Nam). Về sau Tư Mã Viêm lại bắt Tào Huán dời đến đô thành Nghiệp.
Năm 302, Tào Huán bị bệnh chết ở thành Nghiệp. Sau khi chết, ông ta được đặt thụy hiệu là Nguyên Đế. Các nhà sử học còn quen gọi ông tà là Thường Đạo Hương Công.
Đế Vương Trung Hoa,