Tổ Canh tên thật là Tử Diệu, con thứ hai của Tổ Đinh, kế vị khi Tổ Đinh chết, trị vì được 7 năm, bị bệnh chết, táng ở Yên.
Năm sinh năm mất: không rõ, ? – ? 1259 TCN
Anh trai Tổ Canh tên là Tổ Kỉ, bị mẹ kế hãm hại vu cáo, nên cha đuổi khỏi kinh thành, về sau ngậm oan chết, em thứ ba là Tổ Giáp do mẹ kế sinh ra để biểu thị không muốn tranh quyền đoạt vị với anh trưởng nên âm thầm rời bỏ cung điện.
Khoảng năm 1266 TCN, Vũ Đinh chết, Tổ Canh lên kết vị.
Tổ Canh noi theo gương của vua cha Vũ Đinh, tôn miếu hiệu cho cha là Cao Tông. Đại thần Tổ Kỷ soạn những bài “Cao Tông đồng nhật” và “Cao Tông chi huấn”, ghi lại những lời dạy của Vũ Đinh.
Vào năm thứ 12 sau khi lên ngôi, ông phái quân tấn công người Tây Lệ ở phía tây cho đến khi mùa đông đến. Năm thứ 13, Tây Lệ phái sứ giả đến Thương và trong cùng năm đó ông đã ra lệnh chư hầu của Mân thiết lập quân đội tại Cam.
Bài viết liên quan:
Năm thứ 24, ông cho dùng lại các hình phạt được sử dụng bởi Thành Thang để dẹp yên một cuộc nổi loạn.
Vào năm thứ 27, ông đặt tên cho hai người con trai sinh đôi của ông là hoàng tử Tử Ngao và Tử Lương.
Khoảng năm 1259 TCN, ông qua đời, ở ngôi tất cả bảy năm. Em ông là Tổ Giáp lên nối ngôi
Hạ Thương Chu đoạn đại công trình – dự án nghiên cứu của các sử gia hiện đại Trung Quốc – xác định thời gian trị vì của ông bắt đầu từ năm 1191 TCN, tức là muộn hơn số kể trên khoảng 74 năm.
Giáp cốt văn khai quật tại Ân Khư ghi ông là vua thứ 22 của nhà Thương.
Đế Vương Trung Hoa,