Hán Hiến Đế tên thật là Lưu Hiệp, tên tự là Bác Hòa. Ông là con trai thứ 3 của Hán Linh Đế, và là em trai của Hán Thiếu Đế. Ông trị vì được 31 năm bị Tào Phi phế truất, sau đó bệnh chết. Thọ 54 tuổi. Mai táng ở Đơn Lãng (nay thuộc thôn Tiểu Phong huyện Tu Vũ tỉnh Hà Nam).
Năm sinh, năm mất: 181 – 234
Lưu Hiệp được phong làm Trấn Lưu Vương. Tháng 9 năm 189 Đổng Trác phế bỏ Lưu Biện và lập Lưu Hiệp làm hoàng đế. Ông cho đổi niên hiệu là “Vĩnh Hán”, tháng 12 lại đổi niên hiệu là “Trung Bình”. Trước đó niên hiệu của Lưu Biện là “Quang Hi” sau đó lại đổi là “Chiêu Ninh”. Như vậy trong một năm đổi niên hiệu 4 lần, trong lịch sử năm này được coi là năm đổi niên hiệu nhiều nhất trong thời kỳ Đông Hán.
Bài viết liên quan:
Lưu Hiệp lên kế vị bị Đổng Trác thúc ép phải dời đô đến Trường An. Sau khi Đổng Trác bị Vương Sung giết, Lưu Hiệp lại được Quý Tước mang đi. Năm 196, Lưu Hiệp lại bị Tào Tháo đón về và bắt dời đô đến thành Hứa (nay thuộc phía đông thành phố Hứa Xương tỉnh Hà Nam) và trở thành một con rối trong tay Tào Tháo.
Ngày Ất Mão tháng 10 năm 220. Lưu Hiệp bị Tào Phi phế truất, giáng xuống làm Sơn Âm Công và phải cư trú ở Sơn Âm (nay thuộc phía Tây Bắc huyện Tu Vũ tỉnh Hà Nam). Vương triều Đông Hán bị diệt vong hoàn toàn. Hai người con gái của Lưu Hiệp còn bị Tào Phi cướp đi.
Lưu Hiệp mất ngày Canh Dần tháng 3 năm 234. Sau khi chết đặt Thụy Hiệu là Hán Hiến Đế.
Đế Vương Trung Hoa,